Linh tinh

Đôi khi thấy mình quá bướng bỉnh - lì lợm - ngang tàng - nhưng lại hơi ngơ ngác. Cứ ngỡ mình mạnh mẽ lắm...

9/4/10

Ngày không trôi…

Mưa, nắng thất thường. Con người cũng trở thành hư vô. Nhìn mưa, chẳng thấy nắng. Nhìn nắng thấy trời quá âm u, tịch mịch. Bỗng chốc bị tan biến trong không trung lạc lõng. Đau đau, nhức nhức nơi nào đó đã từ lâu…

Hai tay đan chặt quyện vào nhau, khép vòng thành hơi gió thảng thốt. Ngày không trôi, dài đeo đẳng lấy mỗi thân phận, mỗi sầu bi. Bữa cơm lạt thốc thếch, vẫn cười tươi, gằn từng miếng. Rồi, cũng nuốt biến nuốt bay. Phóng lên “ngôi nhà” này, thấy mấy bản nhạc yêu thích nằm chềnh ềnh. Hóa ra, trong lúc xa xôi ngàn dặm đó, không với tay thấu để hand in hand thì cũng thấy được an lòng, nhẹ nhõm một xíu xiu.

Nghe Autumn heart có cảm giác như mình được lang thang bay bổng trong một bầu trời tự do chỉ có tiếng gió thoảng lao xao vài chiếc lá, chỉ có chim reo suối hát với mây cao. Nỗi đau dịu nhẹ, nỗi buồn tan bay hay là gạn lọc thành một chút âm thanh mỏng manh như thân thể vớt vát lấy sự sống hàng ngày?…

Ngắm lại đôi mắt ai trong veo sâu thăm thẳm… bỗng muốn yêu thương nhiều hơn nữa. Nỗi buồn kia cũng lớn, cũng chắt chiu thật nhiều từ ấu thơ xanh ngời ước mơ. Tôi đi qua bao nhiêu lần rồi, tôi ôm gối trong ánh đèn hiu hắt bé mọn bao nhiêu lần rồi… vẫn cứ lặng im thản nhiên quá chừng quá đỗi. Hay đôi khi cơn đau tức tưởi uất nghẹn cũng biến thành một ánh mắt chiều chao lượn nghiêng ngả theo cánh bướm theo đàn?…

Ngày vẫn đang trôi, hòang hôn vẫn lắt lay quay mòng mòng theo từng chiều. Mấy nốt nhạc thênh thênh này rồi cũng lịm dần khi tôi chìm vào giấc ngủ mơ màng, hỏang hốt. Đến cả nhấc chân xuống giường thôi, tôi còn hãi hùng huống chi phóng ra ngòai leo lên máy gõ lách chách như thế này?

Nắng chẳng còn,… đi mất rồi. Mưa lại xông xênh thả từng chùm, từng sợi dài vô thẳm. Tôi mặc kệ. Thấm mưa dầm dề mãi cũng đâm quen lề quen nếp…

Càng buốt đau, tôi càng muốn được yêu thương nhiều hơn nữa. Người làm vườn, sẽ trồng cho tôi những chùm nho trĩu quả,… và một mái nhà ấm áp, tràn ngập nắng vàng thênh thao…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét