Những đám lá xào xạc quanh mấy gốc cây. Rừng đẹp hơn mọi ngày. Nắng xiên qua từng kẽ lá. Cậu bé con, mặt mũi lem luốc bụi đất đang cười rất tươi. Cậu thủ thỉ với chú gấu trúc béo mũm mỉm, tròn vo, xinh xắn. Hồn nhiên, yêu thương. Cậu đùa giỡn, và tập cho chú gấu con biết cách trèo cây. Cậu đặt tên cho chú là Panda đi lạc.Thế là, cậu đã có bạn. Khu rừng vắng tiếng người, vắng cả những thanh âm náo nhiệt của cuộc sống. Chỉ có tiếng chim hót, tiếng những vạt lá rừng xào xạc dưới chân của hai cậu nhóc ấy.
Panda cũng thích nghịch nắng. Thích lăn lộn giữa những đám lá khô xào xạc mùa hè. Cậu bé ít nói. Nhưng, với Panda, cậu thủ thỉ nhiều lắm. Mỗi khi chiều về, nắng cứ long lanh trên cả hai chấm bi của Panda và cậu bé. Nụ cười là điều mà người đàn ông trong rừng nuôi cậu khó có thể nhìn thấy. Vậy mà, từ khi có Panda, cậu cười nhiều hơn. Có lần cậu bắt Panda tập leo cây rồi thẩn thờ nhỏ nhẹ bên tai chú gấu trúc: "Panda ngoan, mày phải biết leo cây, tao sẽ thay mẹ mày, tập cho mày leo cây nhé"... Hay, đôi khi cậu tâm tình với Panda, những lời của cậu tản bay trong gió. Nhưng, cây rừng - nắng - và ông mặt trời vẫn hiền hòa nhìn theo cậu bé, lắng nghe những lời thủ thỉ đó: "Panda ạ, tao chưa bao giờ nhìn thấy bố mẹ. Giá mà, tao có một chút kí ức về họ nhỉ?"...Panda dụi dụi chiếc đầu tròn vo vào người cậu bé...
Nắng cũng tròn vo ở cuối chân trời còn nhiều ước mơ...
Cuộc sống có muôn vàn câu chuyện thú vị để kể. Sự hồn nhiên giữa tình cảm của một chú bé mồ côi và một chú gấu trúc như ngôi sao đêm lấp lánh mơ về miền cổ tích. Không chỉ đơn thuần kể cho bạn nghe một câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối. Hãy thử tìm lấy thông điệp và những điều thực sự có ý nghĩa trong mấy dòng này, nếu bạn cảm thấy thú vị nhé.
Cậu bé mồ côi và chú gấu Panda ấy sẽ ra sao nữa nhỉ?!....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét