Cọc cạch. Qua phố…
Những chiếc xe đạp mùa mưa. Gồng lên. Khum lại. Đám sinh viên từ mấy ngả đường quen thuộc ùa ra đầu giờ chiều. Xưa, hình như bạn bè ta cũng thế. Mưa nghiêng nghiêng, trong veo. Con ngựa sắt èo uột.
Thằng bạn dạo nào nhong nhỏng cao. Cố leo lên con dốc nọ. Bước đường về nơi xóm trọ nằm xa tít. Nhọc nhằn. Năm cuối cùng chiếc xe vẫn cứ đồng hành cho đến khi ngày hai buổi đi về. Cơm áo, bao nhiêu? Gồng lên trong mưa gió.
* * *
Bốn năm rồi. Ngoài những làn đường tiếp nối nọ. Vẫn những chiếc xe, giữa tháng ngày Huế nằm nghe mưa đổ. Vẫn là đám sinh viên, vẫn là bóng dáng anh chàng nào đó vội đi quên cả đội áo mưa. Vẫn nghe tiếng xe đạp ơi, cóc cách đường về…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét