Như một giấc mơ, tung bay giữa bầu trời. Những cánh chim xa tít tắp. Có mẹ trong bao nhiêu giai điệu em yêu.
Câu hát cất cao. Những nuối tiếc, một thời đã xa. Em nhìn thấy đôi mắt mẹ, lấp lánh niềm vui. Thấy mẹ trong mấy điệu múa của ngày xưa. Mẹ vẫn nhớ. Vẫn thương. Vẫn mong ngóng được quay trở về cả kí ức bé thơ, đầy bất hạnh. Mẹ bảo: “Ngày xưa, mẹ là hoa khôi, mẹ là người múa đẹp nhất trường”.
Quay về với đời thường. Mẹ quên hết, để thi thoảng em mới thấy mẹ hào hứng khi xem một chương trình múa trên tivi. Những điệu nhảy xa lơ xa lắc. Mẹ hát, mẹ cười…
Con gái và những điều mẹ kể, như giấc mơ bay nhảy trong tâm hồn còn nhiều non nớt ngây ngô. Dễ yêu, dễ xao động với điệu múa nào đó. Thấy cả những đam mê của một thời mẹ đã yêu… Bên đất nước xa xôi nọ. Mẹ đã từng đi, từng đến, và từng sống…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét