Linh tinh

Đôi khi thấy mình quá bướng bỉnh - lì lợm - ngang tàng - nhưng lại hơi ngơ ngác. Cứ ngỡ mình mạnh mẽ lắm...

10/8/10

Góc xưa

Mơ nắng tràn trên cao, mơ chiều về có cánh chim chiều chao nghiêng với gió. Xưa, là tuổi thơ. Xưa có đám nhóc dung dăng bắt dế ngoài đồng. Xưa, có những giọt nước mắt của những tháng ngày không trọn vẹn nỗi niềm. Khóc - cười, từ trong ấy em lớn lên. Khóc - cười từ trong ấy... em mơ giấc mơ có những nụ cười cổ tích. Thương thương tháng ngày xa xưa - đã qua - lâu lắm rồi. Đôi mắt em không tìm những góc ngày xưa đã trở thành nỗi nhớ khó gọi thành tên, mà chỉ mỗi em lắng nghe tim mình xót xa - thổn thức...

Góc xưa, em tủi hờn kiếm tìm đám ốc bé nhỏ dạt trôi vào biển làng còn đầy nắng gió. Ru và ru ... nỗi cô độc của tuổi thơ - em đã biết đến bây giờ. Hạnh phúc mong manh, em phải luôn kiếm tìm. Nụ cười xa xót em mua riêng không tốn xu cắc. Cũng khó tìm như khoảng trời xưa, em... cố tình đánh mất. Thôi đành thả trôi, thôi đành kín giấu một thời...

Góc xưa, tuổi mười lăm - em rúc vào xó xỉnh chỉ có mỗi bức tường lạnh lẽo. Mơ hoài một giấc mơ thôi. Xa lắc xa lơ, khi em lặng lẽ giấu hết đi những nụ cười hồn nhiên thơ trẻ. Đi đi. Chiều không còn nắng. Đêm nghe mưa rơi lộp độp trên mái tôn nhà lõng bỏng nước. Góc xưa, thương nhiều cho đàn em nhỏ. Em lại phải giấu đi nụ cười...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét