Áo trắng tan trường. Con đường vàng hoa điệp. Nghe câu hát của học trò tung tăng trên những góc phố. Đi qua. Nhanh. Như cơn gió thoảng. Bay mất. Như cả một kí ức đong đầy.
Kỉ niệm. Học trò xem những tháng năm ấy như một màu cổ tích. Đẹp tựa vầng trăng mười lăm tròn vành vạnh…
Học trò ơi…
Còn đâu. Mỗi ngày đến lớp, như một khúc ca vui. Bạn bè. Thầy cô…
Chập chùng bên ô cửa những ánh mắt dõi theo đám mây xa tít tắp. Giật mình thoáng nghe cô gọi khảo bài. Lại lúng túng như gà mắc tóc.
Học trò ơi…
Tung tăng mỗi ngày đến trường. Có bước chân ai đó len lén theo sau…
Học trò ơi…
Buộc tà áo vào nhau, đuổi bắt như đàn chim non chấp chới cuối chân trời…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét